Tôi tiêu tiền của bạn trai không cần nghĩ và cũng không có tiếc
Bình thường tôi tiêu tiền tiết kiệm lắm, rất tiết kiệm. Đúng là tôi mua đồ hiệu không cần nhìn giá thật, nhưng đa số đồ hiệu là do bạn trai mua cho tôi và bạn trai trả tiền.
Tôi tiêu tiền của bạn trai không cần nghĩ và cũng không có tiếc. Còn tiêu tiền của mình thì tôi phải nghĩ, vì đó là tiền công sức tôi làm ra. Tôi không biết có bị mọi người ném đã không nhưng tôi phải nói thật là như vậy.
Nói tôi về nhất về hàng hiệu là không đúng. Nhiều người có nhiều hàng hiệu lắm, tôi không nhiều lắm đâu. Người ta nghĩ tôi có nhiều hàng hiệu nhất vì tôi có gương mặt cuốn hút thôi.
Tôi nói vậy vì tôi nổi tiếng về chiều cao nên rất muốn mọi người ghi nhận mình về khuôn mặt. Thực ra gương mặt tôi rất xinh nên mong mọi người hãy nhìn vào gương mặt tôi, chứ Công ty CP dịch thuật miền trung - MIIDtrans Blog đừng nhớ tôi chỉ vì tôi rất cao.
Đồ hiệu với tôi vô cùng lắm, món đồ hiệu đắt nhất tôi mua là đồng hồ. Tôi mua đồng hồ tới hơn 2,3 tỷ là thấy đắt lắm rồi. Còn món rẻ tiền nhất tôi mua cũng phải 800 tới 1000 đô.
Do tôi giới hạn về nhận thức
Về những bức ảnh nhạy cảm của mình, tôi muốn nói là do giới hạn về nhận thức khiến tôi không biết những bức ảnh đó nhạy cảm nên mới đăng lên. Nếu biết ảnh đó nhạy cảm thì tôi không bao giờ đăng lên.
Làm hoa hậu là phải hướng tới một hình ảnh an toàn, được nhiều người biết tới. Nếu biết những bức ảnh đó nhạy cảm, tôi sẽ không bao giờ dám đăng. Làm hoa hậu như kiểu làm một lần là phải làm cả đời, cả đời phải sống đức hạnh, đúng đắn, mẫu mực.
Nhưng tôi không hối hận khi đã đăng những bộ ảnh đó lên vì chuyện đã qua không thể thay đổi được. Mình nên rút kinh nghiệm để học hỏi, bước tiếp từ những kinh nghiệm đó, chứ không nên mất thời gian suy nghĩ vào những cái không thể thực hiện được như quay ngược thời gian lại.
Lúc làm hoa hậu, sung sướng, được hưởng nhiều quyền lợi thì ai sướng cho nên phải chịu thôi
Người ta hay bảo, không phải tôi mặc xấu, chỉ là tôi không muốn mặc đẹp. Đúng là như vậy, tôi không muốn mặc đẹp. Điều này kỳ lạ lắm, giống như kiểu đã quá nổi tiếng rồi thì không muốn nổi tiếng thêm nữa.
Nhiều lúc, tôi bị bao quanh bởi những thứ quá đẹp đẽ rồi nên rất thích những thứ dị dị, lôi thôi. Tôi nhìn vào những tấm gương người nổi tiếng sớm rồi sau đó nổi loạn như Miley Cyrus, Justin Bieber, Britney Spears và rất hiểu họ. Tôi hiểu, họ muốn nổi loạn để phá vỡ mọi chuẩn mực người khác áp đặt lên họ.
Tôi thì không đến mức nổi loạn vì bị áp đặt khi làm hoa hậu. Lúc làm hoa hậu, sung sướng, được hưởng nhiều quyền lợi thì ai sướng cho nên phải chịu thôi. Tôi chỉ thi thoảng mặc xấu vì xung quanh nhiều cái đẹp quá khiến mình hoa mắt.
Tôi là người bị ám ảnh bởi cân nặng, nhưng ăn thì vẫn cứ ăn. Tôi bị mâu thuẫn ở chỗ đó. Nhiều khi nhìn một cô gái mình không thích nhưng rất gầy, tôi tự hỏi sao mình không gầy được như họ, nhưng rồi vẫn cứ ăn. Tôi ăn rất nhiều nên mới lên cân như thế này.
Bản thân tôi rất thích gầy. Gu của tôi cả gái lẫn trai là phải thật gầy, gầy trơ xương, gầy hốc hác thì mới đẹp. Mọi người cứ bảo tôi như thế là không đẹp nhưng tôi vẫn thích. Chỉ có điều là tôi không gầy như thế được.
Tôi có cơ thể đồng hồ cát, ba vòng khá chuẩn nhưng lại không thích như vậy. Tôi thích một cơ thể gầy thẳng tắp, không có vòng nào, như model vậy. Tôi thích những cô gái gầy chân gầy tay. Nói chung là tôi khá mâu thuẫn như thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét